1001 bài thơ tình
Câu nói hay về giày dép

1001 bài thơ tình về đôi giày

1001 bài thơ tình về đôi giày

Từ lâu thơ ca đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống. Có những bài thơ mang cả tâm trạng nỗi niềm của một ai đó. Chính vì thế thơ ca là cách mà con người dùng để diễn đặt những tình cảm hoài niệm, nỗi nhớ gởi về một ai hoặc một nơi nào đó trong tiềm thức gọi là ký ức. Nhờ thơ ca mà hình ảnh các sự vật sự viêc được mô tả sống động hơn. Cánh hoa sẽ mong manh dễ vỡ, bụi bay hay nước mắt em rơi, đường đi chông chênh hay giày em mang quá chật lại làm em chùng bước…. Hôm nay, tôi sẽ đưa bạn đắm chìm vào thế giới giày qua 1001 bài thơ tình về đôi giày.

DUYÊN ĐÔI GIÀY 

Thủy chung son sắt duyên giày. Hẹn thề chung sống bên nhau trọn đời. Lở rằng có một chiếc rơi. Chia kia còn lại vẫn bơi một mình. Đôi giày sống rất nghĩa tình. Đi đâu cũng vậy, hai mình bên nhau…

1001 bài thơ tình về đôi giày

ĐÔI GIÀY

” Bài thơ cuối anh viết tặng em. Là bài thơ anh viết về đôi giày. Khi tình yêu một đứa nói chia tay. Đôi giày cũ cau mày giận dỗi. Cả hai chiếc gót mòn muôn nẻo lối. Chốn công viên bóng tối đạp kim tiêm. Ngắm trời sao chia sẻ những nỗi niềm. Dẫm phân chó ưu phiền âm thầm chịu

CÁCH YÊU TỪ ĐÔI GIÀY

Cũng giống như đôi giày vậy. Chiếc đẹp thì ko đi vừa . Chiếc vừa thì ko đẹp nhất . Hãy chọn cho mình đôi vừa chân & hợp với bạn. Chứ đừng chọn đôi đẹp nhất mà ko vừa chân. Vì … chân bạn sẽ đau & ko thoải mái. Yêu hoàn hảo 1 người chứ đừng tìm 1 người hoàn hảo để yêu 

1001 bài thơ tình về đôi giày

CHIỀU HÒA THẮNG

Đồi thông lặng lẽ, chiều Hòa Thắng. Trăng dậy sớm chờ nhuốm khói mơ. Cỏ úa đang chằng trên nấm mộ. Sột soạt chân ai bước khẽ khàng. Trang phục xanh xanh. Ồ! Bộ đội. Vác sung tuần tra giữa lúc này, thì ra nhiệm vụ anh là…

XÁCH GIÀY CAO GÓT CHO EM

Anh đã ở chặng cuối cuộc đời. Nếm trải cay đắng ngọt bùi. Đã qua mấy lần bổ nhiệm…Nhưng chẳng có gì vinh hạnh bằng xách giày cao gót cho em.!

GIÀY ĐỎ GIÀY XANH

Có câu chuyện về giày đỏ giày xanh. Đến thăm nhau vào một ngày chủ nhật. Giày xanh là thao trường lem bụi đất. Giày đỏ yêu kiều thả bước chân xinh

1001 bài thơ tình về đôi giày

CHIẾC GIÀY “BẤT TỬ “

Có những phút làm nên lịch sử. Có chiếc giày trở thành ” bất tử ”. Có những lời hơn mọi bài ca. Có con người như chân lý sinh ra. Nguyễn Thùy Dương,những phút giây qua. Em đã hóa thân thành… ngọn lửa….chói lòa !. Khiến lũ chuột , phải đọa mình trong sợ hãi. Với tấm lòng son…mãi mãi chẳng phai. Nguyễn Thùy Dương , em là ai ?

CHƠI XUÂN

Ngày xuân trẻ bức tranh gà, cụ già quần nhiễu đỏ lòa sang nhau . Đàn ông khăn nhiễu đội đầu, đôi giày da láng, khăn trầu đỏ loe . Đàn bà yếm đậu vàng hoe, hàm răng đen nhức, váy lê thẹn thùng . Đám “quay đất” họp…

NỖI NHỚ MỘT NƠI

Một cuộc tình rất đơn giản thế thôi. Chẳng hứa hẹn, chẳng hôn môi, người ạ. Nhưng cùng chung những nỗi niềm vất vả. Trên sóng thần, dưới phóng xạ vẫn gần nhau. Có một ngày nhìn lại phía đằng sau. Chiếc còn lại ngập ngừng không đi nữa.Thì em ơi bài thơ non một nửa. Mà đôi mình hai đứa …viết cho ai ? “

ĐI GIÀY

Đôi chân bé xíu, mới chập chửng thôi. Xỏ vào giày bố, vừa đi vừa lôi. Vấp chân, bé ngã, không khóc, bé cười. Vì bé ưa thích, làm người lớn thôi.

CẬU BÉ ĐÁNH GIÀY

Ông nhà giàu dạo bước. Trên phố quen hoàng hôn. Gặp chú đánh giày buồn. Lam lũ gầy khổ sở. Chú nhóc năn nỉ mời. Ông đánh giày cho con. Để kiếm vài đồng gầy. Mua cơm nuôi em nhỏ. Chạnh lòng thương trẻ khó. Ông lơ đãng gật đầu

1001 bài thơ tình về đôi giày

NHỮNG ĐÔI GIÀY CAO GÓT

Này những đôi giày cao gót của tôi. Đã từ lâu vẫn gắn bó chung đời. Cùng yểu điệu dạo đồng xanh tươi thắm. Tam tứ ngũ tuần… vững chải bao năm. Và e dè từng bước chậm đắn đo. Từng bước âm thầm sống chết giằng co !

NHỮNG ĐÔI GIÀY CỦA TÔI

Những đôi giày của tôi. Nằm sắp hàng thẳng lối. Mổi sáng mổi chờ đợi. Xuống đường chia lo lắng. Ngọt bùi và đắng cay. Đây giày cao gót đen. Mang vào để bon chen. Người cười nói ỏn-ẻng. Tôi ỏng-ẹo như quen. Ôi chao! Sao hổ…

ĐÔI GIÀY 

Đã từng ấm lạnh với đôi chân. Mưa nắng làm cho sắc nhạt dần. Tình vẫn chưa phai thời cố cựu. Ý còn mãi đượm buổi thanh tân. Hương nồng gợi nhớ khi xa vắng. Tiếng ngọt thầm trao lúc ở gần. Đâu dễ chia lìa hình với bóng.

LANG THANG PHỐ

Tháng Mười thênh thang chiều vàng nhung nhớ. Lang thang tìm ngày Phố vắng không mưa. Tìm cho thấy Đôi Giày ngàn năm trước. Bàn chân còn muốn ướm thử Giày xưa. Đôi Giày nào đánh rơi miền Cổ Tích. Ta vẫn còn say chếnh choáng…